Thứ Ba, 14 tháng 2, 2012

Lời Chúa thứ Ba và thứ Tư sau CN 6 thường niên

15:15 Feb 14 2012
Chep cho thu Ba hom nay va thu Tu ngay mai:

 "Anh em phải coi chừng, phải đề phòng men Pharisêu và men Hêrôđê!"

(12) Phúc thay người biết kiên trì chịu đựng cơn thử thách, vì một khi đã được tôi luyện, họ sẽ lãnh phần thưởng là sự sống Chúa đã hứa ban cho những ai yêu mến Người.
(13) Khi bị cám dỗ, đừng ai nói: "Tôi bị Thiên Chúa cám dỗ", vì Thiên Chúa không thể bị cám dỗ làm điều xấu, và chính Người cũng không cám dỗ ai. (14) Nhưng mỗi người có bị cám dỗ, là do dục vọng của mình lôi cuốn và dùng mồi mà bắt. (15) Rồi một khi dục vọng đã cưu mang thì đẻ ra tội; còn tội khi đã phạm rồi, thì sinh ra cái chết.
(16) Anh em thân mến của tôi, anh em đừng có lầm lẫn. (17) Mọi ơn lành và mọi phúc lộc hoàn hảo đều do từ trên, đều tuôn xuống từ Cha là Ðấng dựng nên muôn tinh tú; nơi Người không hề có sự thay đổi, cũng không hề có sự chuyển vần khi tối khi sáng. (18) Người đã tự ý dùng Lời chân lý mà sinh ra chúng ta, để chúng ta nên như của đầu mùa trong các thọ tạo của Người.(Gc 1, 12- 18)
(14) Các môn đệ quên đem bánh theo; trên thuyền, các ông chỉ có một chiếc bánh. (15) Người răn bảo các ông: "Anh em phải coi chừng, phải đề phòng men Pharisêu và men Hêrôđê!" (16) Và các ông bàn tán với nhau về chuyện các ông không có bánh. (17) Biết thế, Người nói với các ông: "Sao anh em lại bàn tán về chuyện anh em không có bánh? Anh em chưa hiểu chưa thấu sao? Lòng anh em ngu muội thế! (18) Anh em có mắt mà không thấy, có tai mà không nghe ư? Anh em không nhớ sao: (19) khi Thầy bẻ năm chiếc bánh cho năm ngàn người ăn, anh em đã thu lại được bao nhiêu thúng đầy mẩu bánh?" Các ông đáp: "Thưa được mười hai". (20) "Và khi Thầy bẻ bảy chiếc bánh cho bốn ngàn người ăn, anh em đã thu lại được bao nhiêu giỏ đầy mẩu bánh? "Các ông nói: "Thưa được bảy". (21) Người bảo các ông: "Anh em chưa hiểu ư?" (Mc 8, 14- 21)
       ________________________________________________________________

(26) Ai cho mình đạo đức mà không kiềm chế
miệng lưỡi, là tự dối lòng mình,

(19) Anh em thân mến của tôi, anh em nên biết rằng: mỗi người phải mau nghe, đừng vội nói, và khoan giận, (20) vì khi nóng giận, con người không thực thi đường lối công chính của Thiên Chúa. (21) Vì vậy, anh em hãy giũ sạch mọi điều ô uế và mọi thứ độc ác còn lan tràn; hãy khiêm tốn đón nhận Lời đã được gieo vào lòng anh em; Lời ấy có sức cứu độ linh hồn anh em.
(22) Anh em hãy đem Lời ấy ra thực hành, chứ đừng nghe suông mà lừa dối chính mình. (23) Thật vậy, ai lắng nghe Lời Chúa mà không thực hành, thì giống người soi gương thấy khuôn mặt tự nhiên của mình. (24) Người ấy soi gương rồi đi, và quên ngay không nhớ mặt mình thế nào. (25) Ai thiết tha và trung thành tuân giữ luật trọn hảo, luật mang lại tự do, ai thi hành luật Chúa, chứ không nghe qua rồi bỏ, thì sẽ được hạnh phúc trong mọi việc mình làm.
(26) Ai cho mình đạo đức mà không kiềm chế miệng lưỡi, là tự dối lòng mình, vì đó chỉ là thứ đạo đức hão. (27) Có lòng đạo đức tinh tuyền và không tỳ ố trước mặt Thiên Chúa Cha, là thăm viếng cô nhi quả phụ lâm cảnh gian truân, và giữ mình cho khỏi mọi vết nhơ của thế gian.( Gc 1, 19- 27)
(22) Ðức Giêsu và các môn đệ đến Bếtxaiđa. Người ta dẫn một người mù đến và nài xin Ðức Giêsu sờ vào anh ta. (23) Người cầm lấy tay anh mù, đưa ra khỏi làng, rồi nhổ nước miếng vào mắt anh, đặt tay trên anh và hỏi: "Anh có thấy gì không?" (24) Anh ngước mắt lên và thưa: "Tôi thấy người ta, trông họ như cây cối đi đi lại lại". (25) Rồi Người lại đặt tay trên mắt anh, anh trông rõ và khỏi hẳn; anh thấy tỏ tường mọi sự. (26) Người cho anh về nhà và dặn "Anh đừng có vào làng".(Mc 8, 22- 26)

- Cái lưỡi người ta tuy mềm, mỏng, uyển chuyển nhưng nó lại tiềm ẩn sức mạnh của giông bão, sấm sét, lôi đình và thịnh nộ; Nó ẩn chứa gươm đao, súng ống có sức công phá thành lũy và giết người hàng loạt; Nó cũng biết thủ thỉ ngon ngọt làm xiêu đổ các anh hùng, mỹ nữ hay các nhà tu hành; Nó có lửa để thiêu rụi tính người, có giá băng làm đông cứng tình người; Nó là nước tưới là phân bón cho cây tự mãn kiêu căng xanh tốt, nó là nắng nóng là khô hạn thiêu chết những cây khiêm nhường non trẻ.
(4) Anh em cũng hãy nhìn xem tàu bè: dù nó có to lớn, và bị cuồng phong đẩy mạnh thế nào đi nữa, thì cũng chỉ cần một bánh lái rất nhỏ để điều khiển theo ý của người lái. (5) Cái lưỡi cũng vậy: nó là một bộ phận nhỏ bé của thân thể, mà lại huênh hoang làm được những chuyện to lớn. Cứ xem tia lửa nhỏ bé dường nào, mà làm bốc cháy đám rừng to lớn biết bao!(Gc 3, 4- 5)
Lưỡi nó linh hoạt như con mắt vậy, nên theo tôi, tiếng Việt phải gọi nó là “con lưỡi” thay cho cái lưỡi
“(19) Anh em thân mến của tôi, anh em nên biết rằng: mỗi người phải mau nghe, đừng vội nói, và khoan giận”(Gc 1, 19)
Mau nghe là năng nghe, là nghe nhiều hơn nói vì năng nói năng lỗi. Nhưng đối với Lời Chúa thì, theo thánh Giacôbê,  mau nghe, năng nghe hay nghe suông thôi vẫn chưa đủ. Phải cố gắng tuân giữ và thực hành Lời. Lắng nghe Lời sẽ thấy khuôn mặt thật của mình. Chiêm ngắm, suy niệm Lời sẽ nhớ được khuôn mặt thật của mình. Lắng nghe, suy niệm và thực hành Lời sẽ biến khuôn mặt mình nên đồng hình đồng dạng với khuôn mặt Chúa Kitô.
Chúa chữa lành cho người mù ở Bếtxaiđa, tôi đây cũng đang bị mù, tôi cần Chúa chữa lành, tôi cần nghe Lời hàng ngày để con mắt đức tin được sáng ra để tôi có thể soi gương Lời mà nhớ được khuôn mặt của mình. Lưỡi tôi làm việc nhiều hơn tai, tôi cần Chúa chữa lành để nó biết nghỉ ngơi và không nhả ra những nọc độc.

Ngợi ca Lòng thương xót Chúa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét